Tôi họ Cao, tên là Phú Soái, độc thân. Không biết có phải do năm đó cha mẹ già tiên tri trước hay không mà đặt cho tôi cái tên kinh hãi thế tục như thế này. Nhưng trên thực tế, "cao" không liên quan gì đến tôi, chỉ miễn cưỡng được 1m75, "phú" càng không phải nói, đến nay Iphone đầy đường, mà tôi vẫn ôm con Một bộ truyện hài hước với nam chủ vừa nghèo vừa lùn nhưng lại có cái tên gây chấn động: "Cao Phú Soái". Sau khi trải qua hàng loạt những sự kiện kỳ lạ, liệu một người bình thường như cậu có thể lột xác, chạm tay đến đỉnh cao danh vọng hay không? Điểm số: 4.9 Thân là nam chính thường thường bậc trung lại mang một cái tên kinh hãi thế tục "Cao Phú Soái". Đối mặt với nguy cơ việc làm, sau lần ngẫu nhiên gặp gỡ, trải qua bao nhiêu chuyện chẳng thể tưởng tượng nổi, bánh răng vận mệnh xoay chuyển, bình dân cũng có quyền khiêu chiến đỉnh điểm, không ngừng bước lên đỉnh cao của đời người. Mục lục: Fast Money. 【 Phi lô tiểu thuyết Internet độc nhất vô nhị ký kết tiểu thuyết Ta là cao phú soái nhân vật phản diện 】 rừng uyên xuyên qua đô thị tiểu Bạch văn, thân phận là cao phú soái, nhưng cũng là cái nhân vật phản tốt làm ra lựa chọn liền có ban thưởng.【 Đinh!Nữ chính biểu đạt nàng đối ngươi chán ghét!Thỉnh làm ra lựa chọn!】【 Lựa chọn 1 Hóa thân liếm gou, cúi đầu trước nàng xin thưởng Tông sư cấp cách đấu ’!】【 Lựa chọn 2 Cường thế từ hôn, cự tuyệt liếm gou!Ban thưởng Thần cấp y thuật ’!】 còn có cướp đoạt... 勾搭到一个高富帅 Câu đáp đáo nhất cá cao phú soái Làm quen được một anh cao phú soái Tác giả 羲玥公子 Hi Nguyệt Công tử Thể loại Hiện đại, đoản văn, võng phối, ngọt sủng ấm áp. Ôn nhu công X Nội hướng thụ Nguồn Hủ giới ___☆___ ☆ Khách hàng là cao phú soái Nghỉ hè năm thứ 3 đại học, Chung Hựu Huy đi thực tập ở một công ty đầu tư. Công ty này thuê văn phòng ở tòa nhà khu trung tâm vô cùng sa hoa đắt đỏ. Đi làm ở công ty mỗi ngày đều mặc áo vest đi giày da, chuẩn dáng người làm ăn thành đạt. Sinh viên chưa tốt nghiệp đi thực tập chính là đối tượng bóc lột của các nhà tư bản, mà chính những sinh viên ấy cũng tự nguyện trở thành đối tượng bị bóc lột với suy nghĩ bản thân chưa có kinh nghiệm công việc. Công việc thực tập mà Chung Hựu Huy làm chính là phụ trách gọi điện thoại tìm kiếm khách hàng, giới thiệu cho khách về tình trạng lên xuống gần nhất của giá vàng và ngoại tệ, thuyết phục khách hàng gửi tiền vào công ty đầu tư của cậu, tiến hành giao dịch vàng cùng với ngoại tệ kiếm tiền lãi. Ở công ty đầu tư như thế này, tiền trợ cấp cho người thực tập ít đến mức đáng thương. Nếu một tháng mà ký được 5 khách hàng sẽ nhận được một khoản trợ cấp cố định là 900 NDT, còn lại là tiền bonus dựa trên số tiền lãi phát sinh từ khoản đầu tư của khách hàng. Trước khi vào công ty, Chung Hựu Huy chưa từng nghĩ rằng công việc của mình sẽ là cầm một tờ danh sách số điện thoại, bấm máy, giới thiệu một cách máy móc nguyên nhân mình gọi điện rồi nhận lại những tiếng dập máy khó chịu. Nếu là khách hàng nữ thì thái độ sẽ tốt hơn một chút, nhiều người còn chịu nói chuyện với cậu. Nhưng cậu biết họ làm vậy chỉ vì muốn nghe giọng nói của cậu. Là một CV khá nổi tiếng trong giới lồng tiếng, giọng nói của cậu đủ quyến rũ để có thể khiến cho nhiều nữ sinh phải la hét vì phấn khích. Nhưng cứ nhắc đến việc đầu tư tài chính là những người này lại quay ngoắt 180 độ, vội vàng nói có việc bận rồi cúp điện thoại. Kiên trì được hơn một tuần, Chung Hựu Huy cảm thấy tiếp tục ở lại đây chính là lãng phí thời gian. Công việc thực tập trong suy nghĩ của cậu không phải là gọi điện thoại suốt ngày không ngừng nghỉ rồi lại bị hiểu lầm là lừa đảo hoặc bán hàng đa cấp. Nhiều người vào thực tập cùng đợt với cậu đã xin nghỉ vì không kiếm được khách hàng, điều này khiến Chung Hựu Huy càng thêm dao động, cậu nghĩ tính cách của mình cũng không hợp với công việc này. Đưa ra quyết định ngày mai sẽ nghỉ việc, Chung Hựu Huy nghiêm túc hoàn thành nốt công việc của hôm nay, tiếp tục bấm điện thoại. Khi bên kia nhấc máy, cậu dùng giọng nói dịu dàng nhất nói “Xin chào ngài, tội gọi đến từ công ty TNHH quản lí tài sản đầu tư Kim Anh. Không biết ngài trước giờ có quan tâm đến giá vàng và ngoại tệ không ạ?” Đầu bên kia im lặng không có dấu hiệu phản hồi nào, cầm máy một lúc, Chung Hựu Huy đang định tắt máy thì lại nghe thấy một giọng nói trầm ổn thành thục từ bên kia truyền đến. “Có xem qua trên tin tức, nhưng cũng không chú ý lắm.” Nghe được hồi âm, Chung Hựu Huy vui vẻ tiếp lời “Vậy không biết ngài có hứng thú đầu tư vào vàng hay là ngoại tệ không ạ?” “Công ty chúng tôi là chi nhánh của một sàn giao dịch bên Anh, chuyên tiến hành giao dịch đầu tư vàng cùng với ngoại tệ. Nếu ngài có hứng thú tiến hành đầu tư thì có thể thử tìm hiểu công ty chúng tôi. Chúng tôi có nhân viên chuyên nghiệp có thể giúp ngài phân thích giá thị trường và tiến hành đầu tư, vô cùng tiện lợi và uy tín.” Bên kia chỉ trả lời ngắn gọn một chữ “Ừhm.” Chung Hựu Huy không biết câu trả lời này có ý gì, vì thế hơi ngập ngừng hỏi lại một câu. “Xin hỏi không biết ý của ngài như thế nào ạ?” “Tôi quả thật cũng đang có dự định đầu tư vào lĩnh vực này.” “Xin hãy thử tìm hiểu và trao niềm tin cho công ty chúng tôi.” “Công ty Kim Anh đúng không? Cũng có thể suy xét.” “Vậy…” Chung Hựu Huy đang cảm thấy cực kì phấn khích. Đây là khách hàng đầu tiên có thái độ đồng ý với cậu trong suốt mười ngày cậu làm việc ở đây. Vì tâm tình kích động mà giọng nói cậu hơi run run “Không biết ngài có thể dành chút thời gian đến công ty chúng tôi để tìm hiểu và kí kết hợp đồng không ạ?” “Hiện tại không tiện cho lắm.” Nghe những lời này, Chung Hựu Huy giật mình. Lại thêm một lần thất bại sao? “Cậu đến đây đi.” Giọng nói trầm ổn tiếp tục vang lên. Chung Hựu Huy hơi do dự. Vốn dự định của cậu là sẽ làm nốt hôm nay rồi nghỉ, nhưng bây giờ lại có khách hàng đồng ý kí hợp đồng… Chỉ ngập ngừng vài giây, cậu trả lời “Vâng được ạ, xin hỏi tôi có thể đến gặp ngài ở địa chỉ nào ạ?” Đối phương hỏi địa chỉ của cậu, sau đấy hẹn cậu ở một quán cà phê gần công ty, nếu đi bộ chỉ mất tầm mười phút. Chung Hựu Huy nghĩ, nếu đã hẹn gần công ty cậu đến vậy sao không đến hẳn công ty luôn đi. Thời gian hẹn gặp là 3h rưỡi chiều. 3h, Chung Hựu Huy xin phép quản lý đi ra ngoài. Quản lý vừa nghe lí do đi gặp khách hàng kí hợp đồng của cậu, liền cười toe toét tiễn cậu ra đến cửa. Chung Hựu Huy để hợp đồng vào file đựng tài liệu, rồi hứng cái nắng chiều chạy vội đến quán cà phê. Cậu đến sớm hơn mười phút so với giờ hẹn, cậu đi vào quán tìm một vị trí thoải mái để ngồi rồi chờ đợi trong thấp thỏm. Thỉnh thoảng cậu lại liếc nhìn cửa ra vào một chút, tâm trạng vừa mong chờ lại vừa khẩn trương. Cảm giác y như hẹn gặp một người mới quen ở trên mạng. Đúng giờ hẹn, một thanh niên mặc một chiếc áo phông không cổ màu xám bước vào quán. Chung Hựu Huy ngẩn người nhìn anh ta, không dám khẳng định đây có phải là người khách hàng cậu hẹn hay không. Giọng nói trong điện thoại thành thục, trầm ổn, khiến cậu có ấn tượng khách hàng của mình sẽ là một đại thúc hơn ba mươi đã kết hôn. Còn người trước mắt, cảm giác như đang gặp một ngôi sao thần tượng. Chung Hựu Huy cầm điện thoại lên, muốn gọi điện để xác nhận, lại không ngờ điện thoại của cậu vang lên trước, trên màn hình hiện hai chữ “Khách hàng”. Chung Hựu Huy ngẩng đầu, nhìn thấy người thanh niên kia đã đi đến trước mặt cậu. Giật mình, cậu đứng dậy lúng túng cúi chào. “Chào anh.” “Cậu là người của công ty đầu tư Kim Anh?” “Vâng.” Chung Hựu Huy ngẩng đầu nhìn đối phương, không biết nên xưng hô như thế nào. “Anh chính là người đã nhận điện thoại của tôi sao?” “Chính là tôi.” Anh ngồi xuống đối diện cậu. “Ngồi xuống rồi nói chuyện.” Chung Hựu Huy cung kính ngồi xuống. “Tôi có thể gọi cậu là gì?” Chung Hựu Huy ngại ngùng trả lời. “Họ của tôi là Chung, tên là Hựu Huy.” “Là những chữ nào?” “Chữ Hựu trong hộ hựu’ _ phù hộ và chữ Huy trong nhật huy’ _ ánh sáng mặt trời.” “Tên rất hay.” “Cám ơn anh.” Chung Hựu Huy cảm thấy có chút sai, bình thường đáng lẽ cậu nên là người hỏi khách hàng vấn đề này. Cuối cùng nhận ra được điều này, cậu vội vàng hỏi lại. “Không biết tôi phải xưng hô như thế nào ạ?” Anh rút một chiếc danh thiếp ra đưa cho cậu. “Danh thiếp của tôi.” Chung Hựu Huy cầm lấy, đầu tiên là nhìn thấy tên của anh, Âu Việt, nhìn xuống đến chức vụ, Tổng giám đốc công ty TNHH Minh Thành. Cậu hơi giật mình một chút, không ngờ khách hàng đầu tiên của cậu lại là một nhân vật lớn như vậy. Vụng trộm liếc mắt nhìn anh một chút, cậu thêm một câu kết luận, chính là tổng tài cao phú soái chỉ có trong tiểu thuyết. Nhân viên phục vụ đi tới “Không biết hai vị muốn dùng gì ạ?” Âu Việt trả lời. “Latte.” Chung Hựu Huy cũng nhanh chóng lên tiếng. “Tôi cũng như vậy.” Nhân viên phục vụ ghi lại rồi mỉm cười nói. “Hai vị chờ một chút, đồ uống sẽ được mang lên ngay ạ.” Chung Hựu Huy cất kỹ danh thiếp rồi lấy cặp tài liệu đưa về phía Âu Việt. “Anh Âu, đây là bản hợp đồng ký với khách hàng của công ty chúng tôi, mời anh xem qua, có vấn đề gì xin cứ việc nói.” Âu Việt nhận file tài liệu, nhìn cậu. “Cậu đang lo lắng à?” “À vâng, có một chút ạ.” “Không sao đâu, tôi sẽ không làm khó cậu.” Chung Hựu Huy ngại ngùng. Biết thế này cậu đã đến hỏi kinh nghiệm gặp khách hàng của quản lý trước khi đến đây rồi. Bây giờ cậu không biết phải làm gì, Âu Việt đang xem tài liệu, cậu có nên nói thêm gì không? “À, đúng rồi.” “Sao?” Âu Việt ngẩng đầu nhìn cậu. Chung Hựu Huy cố lấy dũng khí, một hơi nói hết những thông tin cậu đã được dạy. “Nếu so sánh với cổ phiếu, thì đầu tư vào vàng cùng với ngoại tệ sẽ an toàn hơn, vì có thể mua tăng mua giảm, còn có thể mua bảo hiểm, khống chế tổn thất ở phạm vi cố định. Hơn nữa giao dịch vàng là dạng giao dịch T+0, tức là giao dịch ngay lập tức , mua nhanh bán nhanh, thực hiện giao dịch 24/7 không có thời gian giới hạn.” Âu Việt nghiêm túc nghe cậu nói xong. “Còn gì nữa?” Còn có sao? Chung Hựu Huy nghĩ nghĩ rồi nói thêm. “Giao dịch vàng mang phạm vi toàn cầu nên sẽ khó bị một tổ chức hay cá nhân nào tác động ác ý gây ảnh hưởng đến thị trường, tương đối thông suốt.” Âu Việt đặt hợp đồng lên mặt bàn. “Vậy tôi đầu tư 100 vạn. Chỉ định cậu là người chịu trách nhiệm giao dịch, mỗi ngày đều phải báo cáo tình trạng đầu tư cho tôi.” 100 vạn, đây chính là khách hàng cực kì lớn. Chung Hựu Huy ngẩn người, cảm thấy có chút lo lắng. “Không giấu gì anh, tôi vẫn là sinh viên, tranh thủ nghỉ hè nên đến công ty thực tập. Anh đầu tư số tiền lớn như vậy nên giao cho nhân viên chuyên nghiệp của công ty sẽ tốt hơn.” “Không sao, cậu cứ tiến hành đầu tư, lời lỗ như thế nào tôi đều chấp nhận.” Chung Hựu Huy rất muốn hỏi, sao anh có thể tin tưởng một người mà anh mới gặp mặt lần đầu tiên như vậy? “Làm việc gì cũng cần một quá trình học tập và thử nghiệm. Hơn nữa công việc của cậu chỉ có thể kiếm tiền từ tiền lãi giao dịch. Nếu cậu giao cho người khác, tiền lãi này cũng bị chia đi một nửa. Cậu thử tính xem, như vậy thì cậu sẽ mất rất nhiều tiền lương.” ☆ Ký kết hợp đồng Chung Hựu Huy cảm thấy rất khách hàng của mình quá giỏi, anh thậm chí còn biết tiền lương của cậu tính như thế nào. Khách hàng do cậu kiếm được nếu giao cho một người khác chịu trách nhiệm thì tiền lãi cũng sẽ phải chia đôi, như vậy cậu sẽ rất thiệt, vì ký được một khách hàng không dễ dàng gì. “Cậu còn vấn đề gì không? Nếu không thì chúng ta có thể ký hợp đồng ngay bây giờ.” Âu Việt nói. Chung Hựu Huy hoàn toàn rơi vào thế bị động, cậu có một chút do dự lo lắng, nhưng ngược lại cũng có cả cảm giác muốn khiêu chiến. Cậu đã luyện tập tiến hành các thao tác đầu tư và nghiên cứu thị trường rất nhiều lần, nhưng chưa có một lần thực chiến nào cả. Vị khách hàng đầu tiên đầu tư những 100 vạn, cậu biết là mình vẫn còn thiếu sót rất nhiều kinh nghiệm và khả năng làm sai là rất cao, nhưng Âu Việt nói đúng, làm gì cũng cần một quá trình học tập và thực nghiệm… Cuối cùng, Chung Hựu Huy gật đầu. Việc ký hợp đồng diễn ra cực kì nhanh chóng và thuận lợi hơn so với suy nghĩ của cậu rất nhiều. Âu Việt nhấp một ngụm cà phê, im lặng nhìn Chung Hựu Huy nghiêm túc xem lại từng tờ hợp đồng. Kiểm tra xong, cậu cất hợp đồng vào file tài liệu rồi nhìn anh nói. “Anh Âu, không biết anh còn vấn đề gì không ạ?” Âu Việt đặt cốc cà phê xuống bàn. “Cậu từng lồng tiếng cho một video của game Kiếm Tam đúng không?” Chung Hựu Huy do dự gật đầu. Đúng là năm ngoài cậu có lồng tiếng cho một video của Kiếm Tam. Nhưng mà sao anh Âu lại biết chuyện này? Chẳng lẽ anh ấy đã từng xem video đấy rồi nhận ra giọng nói của cậu? “Giọng của cậu rất đặc biệt.” Âu Việt nói. “Cũng bình thường thôi ạ.” Chung Hựu Huy ngại ngùng trả lời. Không ngờ đi gặp khách hàng lại còn có thể kéo đến chuyện cậu đi lồng tiếng trên mạng. “Cậu năm nay bao nhiêu tuổi rồi?” “Tôi đang học đại học năm 3.” “Oh, vậy bây giờ cậu đang trọ ở trường à?” “Vâng.” “Cậu học trường nào?” “Đại học G ạ.” “Tôi ở cách trường của cậu cũng không xa lắm.” Chung Hựu Huy suýt buột miệng hỏi xem anh ở đâu, nhưng chợt nhớ ra vấn đề thông tin riêng của khách hàng nên không dám hỏi nữa. Lúc này di động của Âu Việt vang lên, anh nhấc máy, người ở đầu dây bên kia nói gì đấy, anh chỉ trả lời lại một câu “Tôi sẽ về ngay” rồi cúp điện thoại. Nhìn về phía Chung Hựu Huy, anh nói. “Công ty có chút chuyện, tôi phải đi về trước.” “Anh Âu cứ đi đi ạ.” “Cậu cứ đăng kí số tài khoản cho tôi, tiền sẽ được chuyển khoản đến trong vòng hai ngày. Tối nay tôi sẽ gọi lại cho cậu.” “Vâng ạ.” Âu Việt đứng dậy, lấy ví tiền ra. Chung Hựu Huy vội ngăn anh lại. “Anh Ân, anh cứ bận việc đi ạ, để tôi trả tiền cho.” “Tôi hẹn cậu ra ngoài, đương nhiên tôi phải trả tiền rồi.” Chung Hựu Huy. “…” Chung Hựu huy vừa về đến công ty, quản lí liền vội vàng đến hỏi chuyện. Nhìn con số nhập trong hợp đồng, ông lắp bắp kinh hai, vỗ vai cậu nói. “Không tồi không tồi, lần đầu tiên liền kéo được một khách hàng lớn như vậy.” “Cũng do cháu may mắn.” Chung Hựu Huy xác định công việc này rất cần sự may mắn. Nếu không may thì có gọi mấy nghìn cuộc điện thoại cũng không có cái nào thành công, mà nếu may mắn gặp được một khách hàng có ý định đầu tư từ trước, thì chỉ cần một cuộc gọi là xong việc. Người thực tập ngồi cạnh cậu cũng duỗi đầu lại đây. “Hựu Huy, để tôi tính cho cậu. khách hàng lớn 100 vạn, nếu mỗi ngày cậu tiến hành đầu tư 3 4 lần, một tháng tính ra cậu có thể kiếm được 2 vạn luôn ấy.” Vốn Chung Hựu Huy không để ý đến chuyện tiền lương nên cũng chưa tính thử bao giờ, giờ nghe được con số 2 vạn cậu cảm thấy rất bất ngờ. Vì cậu vẫn đang là sinh viên, một tháng kiếm được 2 vạn là một con số lớn nằm ngoài sức tưởng tượng của cậu. Cộng việc giao dịch vàng và ngoại tệ rất khó kiếm khách hàng, mà giữ được khách hàng lâu dài lại càng khó hơn. Khách mà kiếm được nhiều lãi thì họ sẽ rất vui vẻ duy trì quan hệ hợp tác với công ty, nhưng nếu mà bị lỗ là ngay lập tức họ có thể hủy hợp đồng và rút tiền về. Cho nên điều quan trọng nhất chính là phải giúp khách kiếm được tiền. Xong bữa tối, Chung Hựu Huy liền ôm lấy quyển sách phân tích biểu đồ hình nến, đồng thời mở máy tính tìm hiểu về các tin tức chính trị kinh tế quốc tế, vì giá vàng và ngoại tệ thường chịu ảnh hưởng trực tiếp bởi biến động kinh tế chính trị toàn cầu. Lúc này, chuông điện thoại của cậu vang lên. Nhìn thấy hai chữ “Anh Âu” hiện lên trên màn hình điện thoại, cậu ngẩn người, không nhờ khách hàng lại gọi cho cậu thật. Bạn cùng phòng ký túc đều đang chơi game, Chung Hựu Huy cầm di động ra ban công rồi mới nghe máy. Điện thoại vừa thông, cậu liền lễ phép lên tiếng. “Chào anh Âu.” “Cậu đang ở ký túc xá à?” “Vâng.” “Cậu đang làm gì?” “Tôi đang xem tin tức.” “Gửi cho tôi id QQ với wechat của cậu. Để tôi add.” Chung Hựu Huy hơi ngạc nhiên, không ngờ tổng giám đốc mà cũng sử dụng QQ với wechat. Nhưng là yêu cầu của khách hàng, cậu đương nhiên phải ngoan ngoãn nghe theo. Gửi id QQ và wechat qua được mấy phút thì cậu thấy góc bên dưới màn hình máy tính hiện lên thông báo của QQ. Chung Hựu Huy ấn vào thông báo, có một tin nhắn đến từ người lạ có tên là “Âu Việt”. Nhìn thấy hai chữ Âu Việt, cậu lập tức ấn đồng ý. Tò mò mở trang cá nhân của anh ra, cậu phát hiện đây là một tài khoản mới lập. QQ nhấp nháy báo tin nhắn đến, là Âu Việt. Âu Việt Mau đồng ý lời mời kết bạn trên wechat Thiển Mặc Vâng vâng Chung Hựu Huy dùng di động mở wechat, ấn vào phần thêm bạn, tìm tên Âu Việt rồi gửi lời mời kết bạn. Âu Việt đồng ý, hai người trở thành bạn bè. Wechat của anh quả nhiên cũng không có hoạt động gì. Âu Việt Ngày mai mấy giờ cậu tan làm? Thiển Mặc 5h ạ Âu Việt Cùng đi ăn tối đi, tôi đến đón cậu Nhìn thấy dòng chữ này Chung Hựu Huy không biết phải trả lời như thế cũng nghe mọi người trong công ty kể về chuyện đi ăn với khách, nhưng đến lượt cậu thì cứ cảm thấy lạ lạ. Thiển Mặc tôi tự đi cũng được, anh cho tôi xin địa chỉ Âu Việt Tiện đường tôi đón cậu luôn, không muốn đi nhờ xe à? Thiển Mặc > Không phải Giật mình nhìn icon mình vừa gửi, Chung Hựu Huy ôm mặt hối hận.. Bình thường nói chuyện với bạn bè cậu hay thêm icon, nhưng không biết tổng giám đốc Âu người ta nhìn thấy sẽ nghĩ gì… có khi nào anh ấy sẽ nghĩ cậu trẻ con và không đáng tin không? Âu Việt cậu dễ thương thật đấy Quả nhiên, QAQ… Bây giờ cậu là nhân viên trong một công ty đầu tư rồi, trong tay còn có hợp đồng trị giá hàng trăm vạn, bị người ta nói dễ thương không biết nên vui hay buồn… Âu Việt mai tan làm nhớ chờ tôi ở trước công ty. Tôi còn chút công việc cần giải quyết. Tạm biệt cậu. Nhớ đi ngủ sớm. Thiển Mặc Vâng chúc anh ngủ ngon Âu Việt Ngủ ngon Nhìn trạng thái của Âu Việt biến thành màu xám, Chung Hựu Huy mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Biểu tượng QQ ở góc màn hình nhấp nháy liên tục, cậu mở ra xem, toàn là tin nhắn đến từ những người cùng nhóm lồng tiếng. Tiểu Annie Mặc Mặc đại nhân, cầu nhận kịch bản, cổ phong đam mỹ, lạnh lùng thụ với si tình công *^_^* Thiển Mặc Dài tập à? Tiểu Annie Uhm, đại khái sẽ chia thành 3 phần Thiển Mặc Xin lỗi, dạo này tớ hơi bận, không có nhiều tgian nên không thể nhận dài tập được Tiểu Annie [Ngồi xổm ở góc đếm nấm mốc] người ta thích giọng nói lạnh lùng của đại nhân lâu rồi, tìm mãi mới được một kịch bản phù hợp lại còn phải vất vả xin bản quyền, vậy mà Mặc Mặc không nhận TAT Thiển Mặc … Xin lỗi Tiểu Annie Mặc Mặc đại nhân đừng xin lỗi. Công việc bận rộn không nhận được người ta hiểu mà. Dù sao kịch bản này tớ nhận về là vì Mặc Mặc, khi nào cậu rảnh thì bọn mình bắt đầu là được. Thiển Mặc thế thì sợ hơi lâu, chắc phải ba bốn tháng nữa cơ > Tiểu Annie Không sao ╭╯^╰╮Người ta chờ được. Tại vì người ta đã lỡ thích giọng nói của Mặc Mặc mất rồi~ Thiển Mặc 😀 Tiểu Annie Mặc Mặc, lần này tớ định mời cả Đường Đường tham gia, vai si tình công. Tớ phát hiện giọng của hai người rất hợp nha, cảm giác CP rất rõ ràng ^v^ Thiển Mặc o╯□╰o Đường Đường hình như chỉ nhận kịch có Khán Vũ Thính Phong thôi mà Tiểu Annie Cái gì cũng phải có ngoại lệ chứ. Tuy giọng của Đường Đường với Thính Phong đại nhân được công nhận là chuẩn CP, nhưng người ta cảm thấy Đường Đường với Mặc Mặc cũng xứng đôi mà ╮╯_╰╭ Thiển Mặc … Chia rẽ CP của người ta, cảm thấy tội lỗi quá. Chung Hựu Huy bỗng nhớ ra hôm nay Âu Việt nhắc đến video Kiếm Tam, video kia cậu lồng tiếng cũng vào dịp nghỉ hè của năm thứ 2 đại học. Cậu có xem video ấy một lần nhưng không lưu lại, cũng không nhớ tên là gì để lên mạng tìm. Nhưng cũng may là người biên tập video còn ở trong list bạn bè của cậu. Thiển Mặc Buzzz Xin hỏi bạn có còn lưu video Kiếm Tam mà năm ngoái bạn liên hệ tôi lồng tiếng không? Biên tập Kiếm Tam ⊙o⊙ ô tôi đang nhìn thấy ai đây? Mặc Mặc sama chủ động liên lạc với tôi! Thiển Mặc Người ta đến vì muốn xin video -_- Biên tập Kiếm Tam nga, video, hihi, còn lưu còn lưu, cả video lẫn file mp3 đều có đủ cả. Thiển Mặc Gửi video cho tôi đi Biên tập Kiếm Tam Ok, sama chờ một chút nhé Thiển Mặc Ok cám ơn rất nhiều [mỉm cười] ___  Chapter 103  Giáo Sư Tổng Tài Đi Theo Tôi Chapter 103   Giáo Sư Tổng Tài Đi Theo Tôi  share  collect    Chương trước Chương sau Rất tiếc, bản quyền của bộ truyện tranh này đã hết hạn, không thể đọc tiếp. Chúng tôi sẽ cố gắng mua tiếp bản quyền và lên sóng nhanh nhất có thể.  Chương này chưa mở khóa Tôi Là Cao Phú Soái Chapter 103 Miễn phí đọc những chap truyện mới nhất trên app Đọc truyện tranh trên app mượt hơn Hoặc có thể mua trọn bộ $ 勾搭到一个高富帅 Câu đáp đáo nhất cá cao phú soái Làm quen được một anh cao phú soái Tác giả 羲玥公子 Hi Nguyệt Công tử Thể loại Hiện đại, đoản văn, võng phối, ngọt sủng ấm áp. Ôn nhu công X Nội hướng thụ Nguồn Hủ giới ____☆____ ☆ Như vậy có được coi là quan tâm không? Mấy giây sau, thông báo có file được gửi đến hiện lên, Chung Hựu Huy ấn nhận. Biên tập Kiếm Tam Mặc Mặc sama, video này giọng của cậu quá tuyệt vời, trong điện thoại của tôi cũng có lưu, tiếc lắm không dám xóa *^__^* Thiển Mặc Cám ơn vì đã thích ^_^ Biên tập Kiếm Tam Đại nhân, lần sau nếu có kịch bản phù hợp có thể tiếp tục tìm cậu không? o>﹏

tôi là cao phú soái